MỘT SỐ PHÉP LẠ TIÊU BIỂU TẠI MỄ DU
Tại Đất Thánh Đức Mẹ Mễ Du, phép lạ xảy ra hàng ngày : cho cá nhân, cho cộng đoàn, ơn phần hồn, ơn phần xác…. Hầu như không ai đến Mễ Du mà phải về tay không. Ở đây chỉ xin nêu ra một số phép lạ tiêu biểu để mời gọi những ai chưa tin hãy tin; những ai đã tin hãy kiên trì trong đức tin của mình, và mong mỏi mỗi chúng ta hãy trở nên Tông Đồ loan báo thông điệp Hòa Bình của Đức Mẹ Mễ Du không chỉ bằng lời nói, chữ viết mà còn bằng cuộc sống tốt lành, thánh đức đầy bác ái, yêu thương như lòng Mẹ mong mỏi.
• Phép lạ của gia đình bà Janice T. Connell
Vào tháng 04 năm 1987. Đang tìm địa điểm để gia đình đi nghỉ hè và nhân đó tổ chức mừng lễ tốt nghiệp trung học cho cậu con trai út, bà Janice Connell được cung cấp nhiều tin về việc Đức Mẹ hiện ra. Sẵn có lòng yêu mến Mẹ, nhưng bà băn khoăn không biết chọn điểm nào thì bà được gặp ba vị Linh Mục, những người đã từng đế hành hương Mễ Du : một ở Los Angeles, một đến từ Ohio và một vị từ Nam Phi Châu. Mỗi vị một thông tin về linh địa Mễ Du, nhưng có điều cả ba cùng nhận được chỉ một thông điệp của Mẹ. Thông điệp đó như sau :
“Con ơi ! Mẹ cảm ơn con vì đã có lòng tin mạnh, khiến con từ xa lặn lội đến đây để tỏ lòng yêu mến Con Mẹ. Bây giờ, Mẹ xin con hãy dành phần đời còn lại mà truyền bá và giảng dạy về các thông điệp của Mễ Du cho cả thế giới.”
Không còn nghi ngờ gì nữa, bà quyết định động viên cả gia đình lên đường đến Đất Thánh của Mẹ : làng Mễ Du. Lúc ấy là tháng 07-1987.
Cuộc hành trình khá vất vả, lại thêm cảnh vật trước mắt không mấy hấp dẫn : đường xá không tráng nhựa, đất đai khô cằn, dân chúng nghèo nàn, xơ xác với những căn nhà mái đỏ trét vôi… đâu đây một vài người đàn bà mặc quần áo đen, đầu trùm khăn, dăm ba đứa trẻ đi chân không chạy đuổi mấy con gà còm cõi… nhà trọ không có nước, không có cửa lưới. Cả mười người trong đoàn hành hương đều cảm thấy mệt mỏi và nóng nực.
Họ rủ nhau ra quán tìm nước uống. Cẩn thận, bà Connell mang theo chiếc đèn pin. Nhưng khi ra tới đường bà mới thấy rằng : từ nơi cây Thập Giá rất lớn trên đỉnh núi, ánh sáng chói lòa khiến đường đi sáng trưng. Thật thú vị.
Cả đêm không ngủ được nên mới tờ mờ sáng, bà đã cùng chồng leo lên ngọn núi có ánh đèn sáng tối hôm qua. Đến gần thấy trái núi quá lớn, dốc đá cheo leo , lối đi chật hẹp… bà định bỏ cuộc vì biết rằng với bệnh đau lưng kinh niên, bà chẳng thể leo lên tới đâu cả…. Nhưng khi nghĩ đến đoạn sách kể rằng nhiều người đã được thấy Đức Mẹ cầu nguyện dưới cây Thánh Giá trên núi mỗi rạng đông, bà cảm thấy trong tim một nỗi khát khao vượt cả cái đau đớn thể xác nên bà kiên nhẫn leo dần tới đỉnh núi. Thì kìa, lạ lùng quá, ở đây không hề có điện “Thánh Giá bằng đèn nê-ông” tối qua, đang hiện diện trước mắt bà thực sự chỉ là một cây Thập Giá bằng bê-tông xây trên nền đá. Lòng đầy hoan lạc, bà quỳ phục xuống với tất cả lòng tin cậy bà dâng cuộc đời và gia đình bà cho Đức Mẹ. Trong giây phút tuyệt diệu ấy, bà cảm nhận nỗi vui mừng sâu xa được làm con của Đức Mẹ và được sống trước nhan Người…. Tất cả điều khác thuộc trần thế này đều trở nên tầm thường, vô nghĩa.
Quá vui mừng, bà chạy như bay về nhà, chỉ mong chia sẻ niềm vui về cây Thập Giá tuyệt diệu. Mười lăm phút sau, đứng giữa nhà, bà dõng dạc tuyên bố : “Trên núi không có bóng điện nào cả.” Các con của bà hỏi : “Mẹ vừa leo lên núi đấy à ?” Bà trả lời : “Phải, cây Thập Giá bằng nê-ông đó, thực ra chỉ là một cây Thập Giá bằng bê-tông…” Còn đang nói thì cô con gái của bà la lên : “Má ! Má đứng thẳng lưng rồi kìa !” Cho đến lúc ấy bà mới chợt nhận ra, bà được khỏi bệnh. Nước mắt lưng tròng, bà thì thầm : “Mẹ ơi, con tin Mẹ thực sự hiện diện ở đây.” Và cho đến hôm nay, bệnh đau lưng của bà không hề tái phát nữa.
Sau này bà được biết : tối hôm qua, lúc gia đình bà được chứng kiến “cây Thập Giá phát sáng:, chính là lúc Mẹ hiện ra với Ivan trong lúc cậu hướng dẫn nhóm cầu nguyện.
Hôm sau, gia đình bà leo lên Đồi Hiện Ra mang theo lá thư của ông cụ thân sinh. Năm nay cụ được 81 tuổi, bị liệt vì tai biến tim mạch. Trước chỗ Mẹ hiện ra bà đã được đọc những dòng chữ này : “Nếu con gặp Đức Mẹ và ba hy vọng con sẽ gặp. Hãy xin Người ban cho ba chút lòng tin mà ba không có. Hãy xin Người cho ba cũng được lòng tin.”
Chắp tay , quỳ gối cả gia đình bà đã cầu nguyện sốt sắng ngay nơi Mẹ hiện ra. Tất cả đã nhớ đến từng người trong nhà, đặc biệt cho người cha đau bệnh. Đức Mẹ đã nhậm lời cầu xin và ông cụ đạ được khỏi bệnh phần xác và nhất là được ơn trở lại sau 70 năm xa rời đức tin.
• Phép lạ Vicka được khỏi bệnh
Trong một thị kiến, Đức Mẹ đưa Vicka và Jacov tham quan Luyện Ngục. Quá xúc động trước tình cảnh của các kinh hồn tại đây. Vicka đã khẩn khoản van xin Đức Mẹ cho cô được tự hiến toàn thân để cứu một số các linh hồn.
Sau khi vâng lời Đức Mẹ, bàn hỏi và lãnh ý Cha Linh Hướng, cô đã được như sở nguyện. Để chuẩn nhận “phép lạ” ngày 25-02-1988 , Đức Mẹ bảo Vicka viết ba lá thư, niêm phong lại và gửi cho 3 nơi :
• Cha Linh Hướng.
• Quý Cha trong Ủy Ban Điều Tra việc hiện ra.
• Quý Cha giúp xứ Mễ Du.
Đến ngày 25-09-1988 , theo ý Đức Mẹ, Vicka yêu cầu các Cha mở thư trước mặt hai nhân chứng. Mỗi bức thư đều có nội dung như nhau : bệnh của Vicka là món quà Thiên Chúa ban cho cô chứ không phải trừng phạt. Mục đích giúp chữa trị bệnh tật cho kẻ có tội. Lễ hy sinh sẽ hoàn tất vào ngày 25-09-1988 và ngày đó bệnh của Vicka tự nhiên khỏi.
Quả thế, sau khi được Đức Mẹ chấp thuận việc hy sinh cho các Linh Hồn nơi Luyện Ngục. Vicka bị một căn bệnh khó hiểu, các bác sĩ chuẩn đoán cô có một khối u trong não và bị chứng sưng khớp khiến cô nhiều lúc lên cơn sốt cao và lâm cơn mê sảng.
Trong suốt thời gian bệnh, dù không đi lại được nhưng khi tỉnh cô vẫn vui vẻ. Cô nói : “Tôi biết rõ giá trị của đau khổ…. Được chịu đau khổ với Chúa Giêsu thật là một đặc ân.” Đúng kỳ hạn, Vicka được chữa lành tức thời. Chuyện này đã được tập đoàn y sĩ chăm sóc cho Vicka cũng như Qúy Cha tại giáo xứ làm chứng.
• Phép lạ mặt trời quay và đổi màu.
Rất nhiều người đến cầu nguyện tại Mễ Du đã được chứng kiến phép lạ mặt trời không chói sáng, tròn đẹp như trăng rằm và nhảy múa trên không trung, đôi lúc chiếu ra những màu sắc lạ. Có người thấy mặt trời tách ra làm hai; người thấy Bánh Thánh Thể, người thấy Chúa Cha, người thấy Đức Mẹ ngay trong vầng sáng của mặt trời.
• Phép lạ biến đổi lòng người.
a / Với các thị nhân
Lần đầu tiên diện kiến với Đức trinh Nữ Hồng Phúc, tất cả các em còn là những vị thành niên bình thường như mọi em khác cùng trang lứa tại Mễ Du. Nhưng được Mẹ dạy dỗ, tất cả các em đã trở thành những con người mới, những người làm được những điều phi thường, những chứng nhân trung kiên và can đảm.
* Điểm nổi bật nới các thị nhân là luôn luôn vui vẻ, nhẫn nại, khiêm tốn giúp đỡ mọi người. Các em sẵn sàng với những xét nghiệm phức tạp của các y-bác sĩ… cũng như vui vẻ trả lời những câu hỏi của khách hành hương trong suốt 25 năm qua.
* Trước mọi thử thách, đe doạ cho cá nhân các em cũng như cho gia đình. Các em một mực xác tín điều mình đã thấy, đã nghe, đã tiếp nhận và chỉ trình bày những gì được phép.
* Không em nào thích chụp hình và cũng không em nào chịu nhận tiền của khách hành hương. Các em đều tuyên xưng : mọi việc là của Chúa, Đức Mẹ chỉ nhờ các em như phương tiện chuyển trao cho mọi người một sứ điệp đã quá khẩn thiết – không được phép trì hoãn nữa.
b / Với những khách hành hương.
Có thể nói ai đến Mễ Du cũng được đón nhận nhiều ân ban từ Chúa qua Mẹ Maria. Rất nhiều người, từ các Giám Mục, Linh Mục, Tu Sĩ, Giáo Dân đến cả những người vô tín, những kẻ tò mò… đều đã được ơn đổi đời khi đặt chân lên Đất Thánh của Mẹ, đến nỗi người ta có thể kết luận : “Những gì ta cho là siêu nhiên, phi thường, thì ở Mễ Du là tự nhiên, bình thường” hay như lời của Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II khi Ngài nói với phái đoàn bác sĩ Ý có nhiệm vụ khảo sát về mặt khoa học hiện tượng xuất thần và chữa lành tại đây : “Ngày nay thế giới đã đánh mất cảm thức của mình về thế giới siêu nhiên. Song nhiều người đang đi tìm và đã thấy ở Mễ Du, nhờ cầu nguyện, đền tội và ăn chay.” (Tháng 8-1989)
Sr. Nguyễn thị Hùy
Cộng Đoàn Đa Minh Tam Hiệp-Đồng Nai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét